Đặc điểm Phân họ Rắn rồng

Rắn trong phân họ Sibynophiinae có chiều dài tổng cộng 30-100 cm khi trưởng thành, tùy theo loài. Chúng có tỷ lệ phần đuôi rất lớn, chiếm tới 50% chiều dài tổng cộng[2][3] Chúng là rắn không có nọc và thức ăn chủ yếu là thằn lằn.

Các loài rắn này sở hữu một vài đặc điểm độc nhất vô nhị, bao gồm một loạt các răng nhỏ hình thìa, có khớp nối ở hàm trên, một sự chuyên biệt hóa cho phép chúng túm lấy và ăn thịt các con mồi có thân cứng như thằn lằn bóng, và sự hiện diện của các mặt đứt gãy giữa các đốt sống đuôi cho phép chúng dễ dàng tách và bỏ lại phần đuôi tương tự như nhiều loài thằn lằn (mặc dù chúng không thể tái sinh phần đuôi bị đứt này).[4] Scaphiodontophis còn là bất thường ở chỗ chúng bắt chước một phần hình dáng của rắn san hô (Leptomicrurus, Micruroides, Micrurus): phần trước và đôi khi cả phần sau cơ thể chúng có các vòng màu đen, trắng, đỏ xen kẽ, trong khi phần giữa cơ thể và đôi khi xuống tới hết phần đuôi có màu nâu.[5] Kiểu phân bố màu này có sự biến động cao, ngay cả trong phạm vi cùng một cá thể rắn, và không nhất thiết phải tương ứng với các kiểu màu của bất kỳ loài rắn san hô nào, không như các kiểu dải khoang màu của phần lớn các loài rắn giả dạng rắn san hô. Người ta chưa thấy hai cá thể rắn Scaphiodontophis nào có kiểu phân bố màu sắc y hệt nhau trên toàn bộ cơ thể.[4][5]

Chi Liophidium cũng có răng với khớp nối và sinh sống ở Madagascar, một thời từng được coi là có quan hệ họ hàng gần với Sibynophiinae, nhưng hiện nay người ta xếp chúng trong họ Lamprophiidae.[6]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Phân họ Rắn rồng http://www.biomedcentral.com/1471-2148/13/93 http://www.livingalongsidewildlife.com/2012/04/nat... http://www.wienslab.com/Publications_files/Pyron_e... http://reptile-database.reptarium.cz/advanced_sear... http://reptile-database.reptarium.cz/search?search... http://csivc.csi.cuny.edu/xin.chen/files/1-s2.0-S1... //dx.doi.org/10.1016%2Fj.ympev.2012.09.032 //dx.doi.org/10.1186%2F1471-2148-13-93 http://journals.plos.org/plosone/article?id=10.137... https://academic.oup.com/biolinnean/article-pdf/57...